Quán cháo giá 1.000 đồng gần 20 năm
Gần 20 năm qua, quán cháo của vợ chồng anh Lê Công Minh ở quận 6 vẫn duy trì mức giá 1.000 đồng một tô, giúp nhiều người dân lao động nghèo được ăn “no nê”.
Chiều 17/5, chị Hồng Tươi, 50 tuổi đến quán cháo trong con hẻm nhỏ trên đường Phan Văn Khỏe (quận 6) ăn nhẹ bữa xế chiều. Cô gọi phục vụ một tô cháo trắng với một ít tôm rim để ăn kèm. “Chưa đến 10.000 đồng, trong đó chỉ có 1.000 tô cháo trắng”, chị Tươi nói với hai chén cháo và đồ ăn kèm trên tay.

Chủ quán cháo là vợ chồng ông Lê Công Minh (68 tuổi) và bà Nguyễn Thị Kim Phượng (55 tuổi), là hàng xóm của bà Tươi. Trước đây, anh Minh làm thợ hồ, công việc tuy vất vả nhưng cũng không đủ chi tiêu cho gia đình. Khi vợ sinh con gái thứ hai, anh nghỉ việc, về quê phụ vợ, mở quán cháo và kiếm tiền.
Ông Minh thừa nhận quán nhỏ, đồ ăn không có gì đặc sắc. Khi cửa hàng mở cửa, cả gia đình phải ăn cháo thay cơm trong những ngày buôn bán ế ẩm. “Nhìn khu này đa số là công nhân, phụ hồ, sinh viên … nên tôi bán giá vừa phải. Từng chút một, tôi có thêm lượng khách ổn định”, anh nói.
Ông từng bán một ly cháo trắng với giá 500 đồng, nhưng cả chục năm nay, mệnh giá này ít được sử dụng, giá cả tăng chóng mặt, vợ chồng anh Min lên tới 1.000 đồng. Các món cháo trắng như kho quẹt, dưa mắm, củ cải, hột vịt muối có giá 2.000-10.000 đồng.
Chúng tôi cũng mong muốn có nhiều khách hàng đến ăn nhà hàng “Về đây em”. Cái tên do chồng “đại gia” đặt. Khi phát âm, nó nghe có vẻ tử tế và trìu mến. Tên của nhà hàng tồn tại gần 20 năm, và vợ ông không có ý kiến gì.
Cửa hàng có diện tích khoảng 15 mét vuông và sử dụng hiên nhà phía trước làm chỗ buôn bán. Chủ quán đã kê một bàn lớn để thức ăn như cháo trắng, gia vị, chanh và ớt. Nó có thể chứa khách và tối đa 5 người có thể dùng bữa cùng nhau.
Bên trong, ông bà nấu cháo và bốn chiếc nồi nhỏ bán hàng ngày. Điều này tương đương với 4 cân gạo trắng. Vì cháo mất đi mùi thơm đặc trưng của gạo, nên phải nấu trong khoảng một giờ đồng hồ để mịn mà không trộn với bột. Để cháo có vị ngon, nồi than phải luôn đỏ lửa.
Quán mở cửa hàng ngày từ 3 giờ chiều đến 8 giờ tối, nhưng thường đóng cửa sớm. Ngoài sự ủng hộ của bà con lối xóm, nhiều khách từ các nơi khác đến ăn đã nói cho chúng tôi biết 1.000 đồng như thế nào.

Dù vậy, không phải ai mua bao nhiêu là ông Minh cũng bán. Cách đây vài năm, khi biết biết cháo giá rẻ, có người đặt đến 500 suất nhưng chủ quán kiên quyết không bán. Ông lo cho những người dân, công nhân, xe ôm, vé số sẽ biến mất nếu bán hết sạch sớm những người này không có ăn.
Vợ ông Minh, bà Phượng, cho biết thêm rằng quán bán với giá rẽ vì nó bán rẻ vì bạn không phải trả tiền thuê mặt bằng bán và chỉ nấu cháo trên bếp than thay vì gas. “Tất nhiên là có lãi, tuy không nhiều nhưng ngày nào cũng bán hết, chỉ cần khách hàng vui là mình bán được giá rẻ, đó là niềm vui và động lực”, chị nói.
hiện tại cuộc sống của tôi đã ổn định và các con tôi đã trưởng thành hết rồi. Với họ, bán cháo bây giờ không quan trọng lời lỗ mà quan trọng nhất là niềm vui tuổi già, niềm hạnh phúc khi giúp được phần nào cho những người lao động nghèo, hai ông bà tâm sự.
“Nhiều khi người ta ăn rồi họ trả tiền dư nhưng tôi không chịu lấy, miễn là họ thích quán là tôi cảm thấy vui rồi. Buôn bán quen bao năm nay, bây giờ mà nghỉ bán thì buồn lắm, nên thôi tôi cứ cố gắng cho đến khi nào bản thân không bán nổi nữa thì thôi”, ông Minh nói.